Thời Niên Thiếu Bao Thanh Thiên
Có ai nói cho tôi biết được
Có hay không 1 cây bút
Có thể vẽ nên một đôi mắt không rơi lệ
Lưu lại những ánh sáng thoáng qua trên đời
Khiến cho vẻ đẹp từ đây mãi không lụi tàn..
Nếu như thế
Tôi có thể an ủi chính mình
Vào những đêm vắng người
Vẽ ra 1 luồng sáng
Lưu giữ niềm vui để gửi tất cả lại cho người
Mùi cay đắng trở nên ngọt ngào
Đất trời tương ái từ nay sẽ không xa rời nữa
Mặt trăng và mặt trời cùng nhau gặp lại trên bầu trời kia
Cuộc sống này chỉ cần có người
Thì mọi thứ đều trở nên có thể
Như những ngôi sao lúc nào cũng gặp nhau
Nhân thế từ đây không còn sự biệt ly đau khổ
Tôi sẽ không còn dõi mắt theo hình bóng người xa khuất
Tuổi xuân không còn phai nhạt
Tình yêu cũng sẽ không mất đi
Tất cả lời hứa sẽ vĩnh hằng tựa ngàn vì sao...